Luật Người tiêu dùng Úc (the Australian Consumer Law) được nêu trong Phụ lục 2 của Đạo luật về Cạnh tranh và người tiêu dùng 2010 (trước đây là Đạo luật về Các Hành vi Thương mại 1974). Luật này được áp dụng thống nhất để bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng tại tất cả các bang và vùng lãnh thổ thuộc Úc, trong tất cả các lĩnh vực kinh tế-thương mại, truyền thống cũng như điện tử.
Riêng trong lĩnh vực thương mại điện tử, năm 2006, Bộ Tài chính Úc (The Treasury) đã ban hành một Bộ Nguyên tắc về thương mại điện tử, nhằm mục đích nâng cao lòng tin của người tiêu dùng vào thương mại điện tử thông qua việc đưa ra các hướng dẫn cụ thể cho thương nhân trong thương mại điện tử B2C. Bộ Nguyên tắc này thay thế cho Khung Thực hành Tốt nhất về thương mại điện tử được Chính phủ Úc đưa ra vào năm 2000.
Bộ Nguyên tắc này không có tính bắt buộc, nó chỉ nhằm hướng dẫn cho thương nhân cách đối xử phù hợp với người tiêu dùng trong thương mại điện tử, đặc biệt ở các phương diện đặc thù khác hẳn so với thương mại truyền thống. Việc tuân thủ các nội dung của Bộ Nguyên tắc này không tránh cho thương nhân nghĩa vụ phải tuân thủ với các điều luật cụ thể của Úc về BV người tiêu dùng hay thương mại điện tử. Tuy nhiên, Chính phủ Úc đã xem xét toàn diện khung pháp lý về BV người tiêu dùng và thương mại điện tử để có thể đưa ra những nguyên tắc tương hợp nhất với các yêu cầu pháp lý có liên quan.
Bộ Nguyên tắc này bao gồm những nội dung chủ đạo sau đây:
Thương nhân nên thực hiện các hành vi thương mại công bằng trong các giao dịch thương mại điện tử B2C với người tiêu dùng, bao gồm:
Thương nhân nên đảm bảo rằng việc giao hàng hoá, dịch vụ bằng phương thức điện tử có thể được tiến hành mà không cần có các phần cứng hoặc phần mềm chuyên biệt, trừ phi người tiêu dùng đã được thông báo từ trước là sẽ cần sử dụng các phần cứng và/hoặc phần mềm chuyên biệt đó.
Thương nhân cần phải có những điều chỉnh hợp lý trong việc cung cấp hàng hoá, dịch vụ để đảm bảo cho những người tiêu dùng bị tàn tật cũng có khả năng tiếp cận.
Thương nhân cần cẩn trọng hơn trong các hoạt động quảng cáo, tiếp thị nhằm vào trẻ em, đặc biệt trong việc thu thập thông tin cá nhân.
Thương nhân cần cung cấp các thông tin chính xác và dễ tiếp cận cho người tiêu dùng để cho phép người tiêu dùng có thể xác định danh tính của thương nhân trong từng giao dịch cụ thể; cho phép người tiêu dùng có thể liên lạc với thương nhân về bất kỳ giao dịch thương mại điện tử nào một cách nhanh chóng, dễ dàng và hiệu quả; và cho phép việc tống đạt yêu cầu pháp lý.
Thương nhân phải thông báo trước cho người tiêu dùng về mục đích giao kết hợp đồng. người tiêu dùng phải có khả năng lưu giữ bằng chứng về các đơn đặt hàng, xác nhận giao dịch, hoặc việc họ chấp nhận những lời chào bán.
Thương nhân phải tôn trọng quyền riêng tư của người tiêu dùng khi xử lý thông tin cá nhân của họ và phải cung cấp cho người tiêu dùng những thông tin rõ ràng và dễ tiếp cận về việc họ xử lý thông tin cá nhân của người tiêu dùng như thế nào.
Thương nhân phải cung cấp cho người tiêu dùng những phương thức thanh toán dễ dàng, đáng tin cậy và đảm bảo an toàn, cũng như phù hợp với giao dịch.
Thương nhân cần đảm bảo:
Thương nhân cần phải có những thủ tục nội bộ để giải quyết khiếu nại của người tiêu dùng trong thời hạn hợp lý, theo phương thức hợp lý, mà không tính phí cho người tiêu dùng, và đảm bảo nguyên vẹn quyền khiếu nại chính thức với các cơ quan pháp lý của người tiêu dùng.
Thương nhân cần phải thông báo rõ ràng cho người tiêu dùng về các cơ chế giải quyết tranh chấp tiêu dùng độc lập mà thương nhân sử dụng/tuân theo.
Khi thương nhân giành quyền quyết định luật áp dụng hoặc quốc gia có quyền tài phán khi xảy ra tranh chấp, hoặc địa điểm giải quyết tranh chấp, thông tin về vấn đề này phải được công bố một cách rõ ràng và dễ thấy nhất, vào thời điểm sớm nhất khi người tiêu dùng bắt đầu có liên hệ, giao dịch với thương nhân./.